Ở bên phòng mình, Xuyến cũng không sao chợp mắt nỗi, nghĩ tới ông chồng của mình thì cô lại buồn tủi, chạnh lòng, ấm ức mà rưng rức suốt đêm.
Lúc này. 2 giờ sáng
Ở một ngôi nhà hoang ngoại thành.
– Đại ca, anh muốn chia chát thế nào.
Tên Năm Sẹo, mặt mày bặm trợn, cứng rắn tuyên bố với ba thằng đàn em khác của mình rằng:
– Đứa nào cũng vất vả hết, chia đều.
Trong lúc chia tiền vàng mà bọn chúng kiếm được vài ba hôm trước, một trong số ba tên đàn em của Năm Sẹo, buộc miệng nói:
– Đại ca khỏi chia vàng cho em đi. Hôm trước ba em bị bệnh em bán hết số vàng của mình lấy tiền trị bệnh cho ba rồi.
Thằng ấy vừa dứt câu là cả bọn nhìn nhau hoang mang, gương mặt biến sắc trở nên trắng bệch.
Năm Sẹo hốt hoảng lên tiếng:
– Mày bán ở đâu?
Tên đàn em ấy ấp úng nói:
– Em bán ở gần nhà…lúc… lúc… ấy ba em bị đột qụy em không có thời gian suy nghĩ nhiều… em…
– Chát…chát… Sao mày không nói cho tao biết để tao đưa tiền? Trời ơi tao đã dặn mày không được để lộ bất cứ cái gì rồi mà, mày đem một mớ vàng đi bán thì chẳng khác nào nói cho bọn công an biết lạy ông tui ở bụi này.
Năm Sẹo tức giận vả bôm bốp vào mặt tên đàn em, nó đau điếng người ôm mặt, cả bọn bắt đầu lo sợ, riêng nó mặt mày tái xanh, nó mới 18 tuổi lần đầu đi làm ăn cướp vậy mà… lẽ nào. Linh tính một dự cảm không lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/30-ngay-lam-vo-ho/243236/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.