Mạc Kiệt trở về nhà vào sáng ngày ba mươi, vốn sắp sang năm mới, tôi cũng muốn đi chung quanh thăm người thân, anh ở lại nhà tôi vài ngày, trừ buổi tối ra trái lại chúng tôi chẳng có mấy dịp gặp mặt nhau.
Tối ba mươi năm nay tôi đến nhà bà nội ăn cơm tất niên, biếu cho bà một bao lì xì chúc bà khỏe mạnh trường thọ.
Mấy vị trưởng bối ngồi trên bàn cơm bắt đầu bận tâm chuyện chung thân đại sự của tôi, cuối cùng bà tôi tiến lại vỗ vỗ lưng tôi nói: "Tiểu Bảo à, sang năm nhớ tìm cháu dâu đến cho bà nghe chưa, có được hay không?"
Từ khi lên hai mươi lăm tuổi, mỗi lần gặp thân thích là y như rằng họ làm vậy, tôi thấy có chút bất đắc dĩ, thế nhưng ngoài mồm vẫn dỗ bà: "Dạ dạ, tìm ngay đây."
Vẫn là mấy chú mấy cô cười tủm tỉm nói chuyện với tôi: "Ai nha mẹ ơi, Tiểu Bảo nhà chúng ta lớn lên có nhà to xe đẹp sợ gì không tìm được vợ, cứ chậm một chút, từ từ rồi chọn."
Bà nội nghe thế thì vui vẻ chụp lấy tay tôi: "Đừng xoi mói quá, có thể sống chung là tốt rồi."
Tôi vội vàng đáp lời.
Nào ngờ tôi chỉ đồng ý đại một câu như thế mà từ mùng một năm mới mấy người trong nhà đều dốc sức kêu tôi đi ăn với mấy cô gái chưa có chồng quen biết.
Tôi ăn cơm cùng họ nói chuyện phiếm mà bất đắc dĩ vô cùng.
Buổi tối tôi về thấy ba mẹ ở nhà thế là biểu đạt với họ rằng: "Đừng như vậy nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tu-mau-chot/27802/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.