Sự tình có chút khó giải quyết, tôi hỏi ba mẹ tôi một chút, đại khái là tôi thật sự là một đứa con hay khiến cho người ta phiền lòng nên bọn họ dùng cái kiểu vô lực tỏ vẻ rằng -- cuộc sống của anh thì là của anh, tự anh quyết định đi.
Làm ở cương vị này sắp được mười năm, vất vả lắm mới bò lên được vị trí tiểu lãnh đạo, hiện tại mà làm lại từ đầu thì thật đúng khiến cho người ta đau lòng.
Hơn ba mươi tuổi rồi mà còn bắt đầu lại từ con số không, thật đúng là khiến cho người ta thổn thức.
Chuyện này từ đầu đến chân tôi đều chưa nói cho Mạc Kiệt biết, chủ yếu đại khái là do lúc tôi hạ quyết định này cũng không quá kiên quyết, nhăn nhăn nhó nhó mấy ngày liên tiếp đều muốn suy nghĩ lại. Chung quy hơn ba mươi tuổi rồi mà muốn bắt đầu cuộc sống lại từ đầu thì phải cần đến dũng khí rất lớn, tôi vạn nhất lại buông tay giữa đường thì sẽ khiến anh thất vọng, thế thì không hay.
Rơi vào thời điểm như vậy, tôi mới hoảng hốt sinh ra một loại cảm khái bản thân mình thật sự đã không còn trẻ nữa.
Hơn nữa công tác giao tiếp cũng có chút phiền toái, đồng sự và bạn bè cũng có chút khó có thể giải thích.
Tóm lại chuyện này đối với tôi mà nói thì là một chuyện vừa phiền phức vừa khó khăn.
Đợi đến một buổi tối khi tôi vừa quyết định rút khỏi mớ bồi hồi rối rắm suốt mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tu-mau-chot/1982868/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.