Minh Tranh đã không còn phân rõ được mình đang nhìn lén ai.
Trong máy quay họ vẫn là Trần Chu và Cao Tiểu Vũ, nhưng nhiều khi nhìn bóng dáng kia cậu sẽ cảm thấy mình đang nhìn lén là Trịnh Quan Ngữ.
Trịnh Quan Ngữ có rất nhiều dáng vẻ, anh có thể là Cao Tiểu Vũ, có thể là Tống Du, có thể là rất nhiều nhân vật... Anh luôn mơ hồ không rõ giống như là một giấc mơ không thể nắm bắt được.
Máy quay vẫn còn quay, Minh Tranh không biết cảm xúc của mình có đúng hay không, cậu cứ thế đi theo sau Trịnh Quan Ngữ, giữ một khoảng cách không xa không gần mà hoảng sợ.
Đã rất nhiều ngày Cao Tiểu Vũ không liên lạc được với Trần Chu, Trần Chu trốn trong nhà mình không đáp lại bất cứ điều gì với Cao Tiểu Vũ.
Anh ta hoàn toàn ẩn mình trong bóng tối nhưng vẫn tận chức tận trách đi theo anh bất cứ nơi đâu...
Minh Tranh bị kẹt lại ở một cây đèn đỏ. Cậu đứng ở bên đây đường và nhìn Trịnh Quan Ngữ – Anh nhìn Cao Tiểu Vũ từ từ bước đi, bọn họ cách nhau một con đường, cách nhau người đến người đi.
Cao Tiểu Vũ chợt quay đầu và đột ngột ngừng lại ở bên kia đường – Anh quay lại và nhìn xung quanh.
Trần Chu không trốn tránh, hẳn là anh ta hy vọng Cao Tiểu Vũ phát hiện ra mình, Minh Tranh biết.
Nhưng Cao Tiểu Vũ như không thấy, chỉ quay lại tiếp tục bước đi.
Đèn đỏ chuyển thành đèn xanh, người nên đi tiếp vẫn đi tiếp, chỉ có Minh Tranh đứng đờ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tang-noi-doi-24-lugen/497382/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.