Nguyệt Diệp im lặng đến gần, không như ngày hôm qua thô bạo tàn sát bừa bãi, ngược lại là… hắn cũng không hiểu nổi hành động của chính mình, chỉ là muốn đến gần một chút, chỉ để nhìn rõ hơn gương mặt hồng hào bởi ánh nắng chiều mà thôi.
“Nếu như Lịch Ương là con gái, như vậy anh nhất định sẽ yêu thương em đấy!”
Nói đùa!
Những lời này hoàn toàn nói đùa!
Nhưng là tay Nguyệt Diệp, đã đến gương mặt của Lịch Ương, quẹt đi vệt nước mắt còn vương lại trên khóe mi.
“Lịch Ương…” Nguyệt Diệp cúi xuống gần Lịch Ương, trời chiều lại càng làm cho gương mặt nó ửng hồng: “Nếu như em là con gái thì tốt rồi?”
Nụ hôn, cứ như vậy mà nhẹ nhàng, nhẹ nhàng rơi xuống…
“Đinh linh linh ─ ─ Đinh linh linh ─ ─ Đinh linh linh ─ ─!!!” Lịch Ương bị âm thanh của tiếng reo điện thoại làm cho khó chịu.
Nguyệt Diệp đang bị nụ hôn sâu làm chìm đắm, mới vừa rồi còn tràn ngập ánh mắt mê ly nhưng hiện tại tựa như tỉnh rượu, rõ ràng sáng ngời.
… Điện thoại một mực vang lên, Lịch Ương, cũng bắt đầu mông lung mở mắt.
“!” Hiện tại đang chứng kiến Nguyệt Diệp ở gần mình, cho dù hắn đã sớm có thói quen sáng sớm mở mắt ra là nhìn thấy. Nhưng là lúc này đây, không giống với lúc trước!
Vừa định nói ─ ─
“Alo?” Nguyệt Diệp đã cầm lấy tai nghe, tay trái, che lên miệng Lịch Ương, ngón út tản mát ra vị thuốc của băng dán cá nhân.
“Nguyệt Diệp, tao cùng ba đã tới New York rồi, tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/2-2/103423/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.