Tôi nghe thấy thế mới bảo: Na Na, đây đâu phải là cổ phần công ty, anh biết em muốn chiếm giữ cổ phần, nhưng vấn đề này không thể thương lượngđược.
Na Na xoa bụng mấy cái, nói: Ừm.
Con đường phía trước đã trở nên thông thoáng, tôi quay sang hỏi: Na Na, ước mơ của em là gì?
Na Na đáp: Em chẳng bảo rồi còn gì, ước mơ của em chính là làm ở tiệm mátxa, an toàn và kiếm được nhiều tiền. Nhưng lúc nào em cũng phải làm ởtiệm gội đầu, chẳng biết tại sao. Cho dù sau này có đến khách sạn, kiểukhách sạn em đã gặp anh tại đó ấy, cũng chỉ làm ở khu vực cắt tóc làmđẹp thôi, không phải khu vực mát xa. Không chỉ làm ẩu hơn nữa lại khôngan toàn, cả ngày cứ nơm nớp lo lắng, bên ngoài có động tĩnh gì là bêntrong tim đâp thon thót chân run bần bật. Thực ra em cũng từng làm ởtiệm mát xa rồi đấy, tiệm đó cũng khá ổn, nhưng em làm được có một ngàysau đó liền bị trả lại.
Tôi cười nói: Tên quán là gì, không có ô dù gì sao?
Na Na đáp: Tên tiệm đó em quên rồi, dù sao cũng có chữ mát xa, Hoàng Cunghay Suối siếc gì ấy, ở Trùng Khánh, tức chết đi được. Nhưng dù sao ởTrùng Khánh em cũng thấy thoải mái, quanh co khúc khuỷu, lên núi xuốngđèo, em bị lạc đường liên tục. Em thích nơi nào làm em bị lạc đường nhưthế.
Tôi hỏi: Tại sao vậy, chẳng phải như thế sẽ không an toàn sao?
Na Na đáp: Hi hi, dù sao có lạc nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1988-toi-muon-noi-chuyen-voi-the-gioi/2724226/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.