Cao Kính cầm lấy hai tấm vé xem kịch rồi tần ngần một lúc mới đút vào trong túi áo. Khi cậu ta vừa dợm bước lên trên lầu, một cô hầu gái vào báo lại rằng có Chu Bá Niên tới. Cao Kính hơi sững ra ngạc nhiên, nhưng rồi cũng xuống lầu để đón tiếp Chu Bá Niên.
“Á thúc đang hưng phấn lắm sao, trễ như vậy rồi còn tới chỗ cháu chơi?”
Mặt mũi Chu Bá Niên đỏ lừ, nhìn cũng biết đã uống rất nhiều rượu. Lão vỗ vỗ bả vai Cao Kính, khà khà cười: “Tiểu Kính à, hôm nay trong lòng Á thúc mừng lắm… Từ nay về sau, chú cháu ta đồng tâm hợp sức, ở trên bến Thượng Hải này đại triển quyền cước một phen!”
Cao Kính cười đáp: “Tiểu Kính điều gì cũng còn chưa biết, sau này còn phải nhờ Á thúc chỉ bảo cháu nhiều.”
Chu Bá Niên quàng vai bá cổ cậu ta, trỏ vào người cậu với một cử chỉ bí hiểm, ấn cậu ta ngồi vào ghế sô pha rồi hạ thấp giọng nói: “Hôm nay Á Thúc chỉ cho cháu một con đường!” Lão vỗ lên mu bàn tau cậu, “Nếu muốn có quyền có thế trên Bến Thượng Hải, ngoại trừ súng ống ra còn phải có tẩu thuốc phiện mới được! Cháu coi lão già Đỗ Nguyệt Sanh hiện nay đang là người có quyền lực nhất trên Bến Thượng Hải. Lão ta nhờ cái gì? Là thuốc phiện chứ còn gì!” Chu Bá Niên tiếp tục nói với cái giọng ngập tràn đắc chí. “Chuyện giao thiệp với lãnh sự Anh Quốc chú đã lo chu toàn cả, cháu vừa yên vị thì họ sẽ tự động đưa mối thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1930-2/101597/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.