________ 
Hứa Duy vừa ăn vừa nhìn, nhớ tới Tiểu Chương nói Chung Hằng làm sủi cảo rất tuyệt, trong lòng cười một tiếng... 
________ 
Hứa Duy và Nhan Hân ở bến xe chia nhau ra, cô đưa danh thiếp nhà nghỉ Ánh Nắng cho Nhan Hân, hành lý gửi ở nhà ga, sau đó bắt xe đi trấn Thất Độ. 
Trước kia trấn Thất Độ là nơi nghèo nhất ở Ngu Khê, gần núi gần sông, giao thông không tiện, mỗi ngày chỉ có xe buýt chạy tới chạy lui một chuyến, người bên ngoài đến không có lối vào, người trong trấn lại khó đi ra ngoài. 
Mấy năm này được chính phủ nâng đỡ hỗ trợ, toàn bộ Ngu Khê đều phát triển mạnh mẽ, trấn Thất Độ cũng được hưởng phần, đường sau khi sửa xong, người ra ngoài nhiều hơn, có người làm công có người lập nghiệp, con đường kiếm tiền rộng mở, trong trấn thay đổi lớn. 
Hứa Duy xuống xe ở trước cửa bệnh viện trấn, đeo ba lô trên vai. 
Cô kéo khoá, cho tay vào bên trong lấy ra cuổn sổ, vừa đi vừa lật. 
Trường tiểu học trung tâm Hướng Dương. 
Đọc một lần, ghi nhớ cái tên này, Hứa Duy đi lên phía trước. 
Con đường đá mới rải nhựa, không bằng phẳng cho lắm. 
Hai bên đường có cửa hàng, đủ loại kiểu dáng, nhà hàng nhỏ, tiệm bán quần áo, tiệm tạp hóa, còn có cửa hàng bán thuốc trừ sâu phân hóa học, phong cách khác những cửa hàng trong thành phố. 
Đi tới phía trước, có một tiệm văn phòng phẩm, hai cô bé buộc tóc đuôi ngựa đang chơi đùa, tầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/19-ngay/2314786/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.