______ 
Chung Hằng nhìn đôi chân như cái đũa mảnh khanh ở đằng trước, vô ý thức nhíu mày. 
Lớn như vậy, còn cô ấy đi không biết nhìn đường? 
Hứa Duy sắp đá phải viên đá tiếp theo, Chung Hằng hai bước đuổi kịp cô, bắt được cổ tay kéo cô ra. "Cô nhìn đường có được hay không?" 
_______ 
Chung Hằng đứng ở đó. 
Tiểu Chương cùng Cá Chạch mỗi người một vẻ mặt xem trò vui. 
Tiểu Chương sờ mũi một cái, tận lực coi mình là phông nền. Cá Chạch thì lắc cái đầu, mở to đôi mắt chó nhìn Hứa Duy, lại nhìn sang Chung Hằng, tiếp tục lắc cái đuôi, ở trong ngực anh giãy dụa. 
Tiểu tổ tông thật quá mệt người mà. 
Chung Hằng không có cách nào tiếp tục ở lại nữa, nhìn Hứa Duy gật đầu, quay người đi. 
Hứa Duy cũng không ở lại, ra ngoài, xuôi theo ngõ nhỏ đi ra ngoài. Gần cạnh có chợ bán thức ăn, bên cạnh có chỗ ăn cơm, tiệm mì, quán bán ăn sáng, quán nhỏ cái gì cần có đều có. 
Thời gian còn sớm, không cần sốt ruột. 
Hứa Duy đi chậm rãi, vừa tản bộ ở trong lòng lựa chọn: Nên ăn gì nhỉ? 
Đường cũ nhiều ổ gà, đá rải rác khắp ven đường, cô đi một đôi giày búp bê, đi đường không nhìn, đá phải đá vụn. Đó là giày vải, rất mỏng. 
Chung Hằng nhìn đôi chân như cái đũa mảnh khanh ở đằng trước, vô ý thức nhíu mày. 
Lớn như vậy, cô ấy đi còn không biết nhìn đường? 
Hứa Duy sắp đá phải viên đá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/19-ngay/2314784/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.