Từ ngày cô đi anh thấy mọi thứ dường như trống trải quá. Chẳng lẽ vì không có ai cho anh hành hạ sao?
Hôm nay anh đi về nhà lên phòng vừa tới cửa mở cửa ra anh đã nghe tiếng ả nói chuyện điện thoại ngoài ban công:
" Haha tớ tống được con chị đáng ghét đi rồi. Hả hê gì đâu á. "
" Lý Nham hả anh ta thì biết gì. Năm năm trước cũng vậy, năm năm sau cũng vậy anh ta vẫn bị tớ lừa. Anh ta tổng tài Bách thị trên vạn người thì cũng dưới một người là tớ mà thôi. Còn con chị gái ngu ngốc ấy chị ta chết cũng đáng. "
Anh nắm chặt nắm đấm người đàn bà mà anh ngày đêm ôm ấp yêu thương lại là một người như vậy. Anh mở nhẹ cửa xoay gót rời đi.
" Alo! Minh Lục cậu điều tra về Hạ Kim Lâm cho tôi. Thời gian cô ta đi nước ngoài và tại sao lại đi. "
" Vâng tổng tài! " - Đầu dây bên kia.
Bây giờ điều tra có phải quá trễ ko. Ả nói đúng đáng lý anh phải tìm hiểu mọi chuyện mới đúng.
" Vú Bạch lên phòng gặp tôi mang theo đám giai nhân nữa. "
...
" Nói lúc trước là ai ăn hiếp ai? "
Anh ngồi trên ghế uy nghiêm nhìn đám giai nhân đang run rẩy.
" Là Hạ Kim Uyên ức hiếp Phu nhân. "
Rầm... Anh quăng máy tính.
" Giờ này còn nói dối. "
" Ông chủ chúng tôi sai rồi. Là phu nhân dựng lên tất cả Kim Uyên không biết gì. "
" Cô ấy không biết gì? "
" Phải!Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1730-phu-nhan-anh-ve-roi/51603/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.