“Gì đây, hâm à, sao phải lo, chắc chắn là sẽ chung trường mà” 
“Chung trường nhưng có chung nhà không?” 
Cậu hỏi thế khiến nó cứng họng, lúng túng không biết nên trả lời như thế nào. Đây là đang ngỏ ý muốn cưới Hanh đây mà, chỉ là chưa chính thức thôi. Nó lơ ngơ một lúc rồi tinh ý chuyển khéo chủ đề. 
“À, ngày mai là sinh nhật Ngọc thế mà bọn mình không về được, chắc con bé lại tủi thân cho mà xem, ngày kia về cậu đi mua quà với tớ nha” 
Thấy bạn có ý lảng tránh nên Bảo cũng biết điều bỏ qua, cũng phải bây giờ đại học còn chưa vào làm sao mà tính đến chuyện xa xôi ấy được, cậu hiểu, cậu hiểu mà. 
“Nhớ em gái hả, thế gọi video call nha” 
Cậu rút điện thoại ra gọi điện cho Ngọc. Máy rung chuông một lúc mới có người bắt máy. Mới đầu ở bên đầu dây kia, Ngọc thấy anh Bảo gọi điện cho mình mà sướng rơn, mới đi chỉnh trang lại đầu tóc một chút nên có chút lâu mới để chuông rung hồi dài. 
“Hi” 
Cậu ấy chĩa cam qua bên bạn yêu và có vẻ muốn tránh đi. Thấy mặt chị thì cô có vẻ buồn nhưng sau đó sốc lại tinh thần ngay, đâu thể tỏ thái độ trực tiếp ngay được. Hai chị em cứ thế mà tâm sự hết một buổi tối đến lúc mà máy Bảo sắp hết pin đến nơi thì mới chịu tắt đi. 
Tối đấy về phòng Hà Anh với Ánh ngồi “tâm sự” cả buổi tối. ờm, nói là hàn huyên thế thôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/17-con-hac-anh-tang-em/2880812/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.