- Tôi không biết gì cả!
Hình Thịnh Minh ngồi đối diện kẻ đó, im lặng quan sát với một đôi mắt quăng ra ánh nhìn đáng sợ.
- Tôi chưa hỏi gì mà, sao ông dám nói là không biết.
Biết danh anh đã lâu, hắn ta đoán anh đã nắm thóp được mình rồi. Từ phủ nhận, hắn chuyển sang xin tha.
- Tha cho tôi, xin hãy tha cho tôi. Tôi biết gì sẽ nói hết, chỉ cần tha cho tôi cái mạng này.
Anh không nói có hay không, mà chỉ nhắc tới một cái tên.
- Đới An Tây! Nói đi!
Kẻ đó giật giật người, sau đó run rẩy sợ hãi tột cùng. Hắn làm rất nhiều chuyện xấu, nghĩ có thể đắc tội gì đó với người của Hình Thiên Hội. Chỉ không ngờ Hình Thịnh Minh nhắc tới Đới An Tây. Hắn nhận ra mình ngu rồi, ngây thơ tin rằng họ Đới kia sẽ che chở cho hắn cả đời. Bao năm qua sống yên bình, Hình Thịnh Minh nhắc tới Đới An Tây, xem ra chuyện tày trời năm xưa đã bị lộ.
- NÓI!
Hình Thịnh Minh gầm lên khiến hắn hoảng loạn, lắp bắp mãi không cất được lời.
- Đới...Đới....
Anh ném ra ảnh chụp hắn đi gặp Đới An Tây, sau đó giữ mặt hắn bóp chặt.
- Đừng nói là không biết!
Anh bóp chặt tới nỗi hắn giẫy giụa bất lực, đến khi đỏ mắt như sắp không chịu nổi nữa mới được buông tha.
- Năm xưa là ông ra tay ở bữa tiệc sinh nhật tôi?
Kẻ đó gần như chết lặng, cúi gằm mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/16-nam-10-tuoi-1-lan/3625954/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.