Cô chưa hề nghĩ tới chuyện sẽ cưới xin gì, mà nghĩ đơn giản là sinh con ra và cùng anh nuôi nấng.
Ngốc ạ, em phải bắt người đàn ông chịu trách nhiệm chứ.Tôi cũng đâu thiếu thốn gì....Vấn đề không phải thiếu thốn, mà còn là danh dự, sự tôn trọng, nét truyền thống. Em xứng đáng được cưới hỏi đàng hoàng, hồi môn cao ngất, chồng yêu chồng chiều, đưa rước long trọng. Tôi có phải tệ bạc đâu mà để em kém cạnh người khác. Em thua thiệt, thì con chúng ta cũng bị chịu thua thiệt, người ngoài không hiểu sẽ dèm pha.Mình thấy thoải mái là được.Em đừng lo gì cả, chỉ cần cùng con mạnh khỏe qua ngày, mọi chuyện cứ để tôi lo. Nhé!Sau lần về quê gặp mẹ anh, Chiêu Lam bỗng nghĩ về một đám cưới. Có lẽ vì thái độ nghiêm túc của anh, và sự yêu thương của mẹ anh dành cho cô. Trong suy nghĩ của cô trước kia, mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu là điều gì đó khá nhạy cảm. Nhưng mẹ của Vũ Kiên cho cô trải nghiệm hoàn toàn khác, và ở bà ấy còn khơi dậy cảm giác giống mẹ ruột của cô.
Bố tôi nhất định sẽ phản đối!Ông ấy không thể thay em quyết định cuộc đời của em. Chúng ta sẽ thuyết phục ông ấy.Không cần.Chúng ta kết hôn, dĩ nhiên ý kiến người nhà chỉ mang tính chất tham khảo, chắt lọc, chứ không hoàn toàn mang tính quyết định. Dẫu vậy tôi không muốn em vì tôi mà xa cách ông ấy.Chuyện vui, ai mà không muốn được mọi người chúc phúc chứ.
***
Chưa kịp hẹn gặp thì bố cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/16-nam-10-tuoi-1-lan/3615974/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.