Ngày hôm sau, Giang Ngộ Tuyết đã đi học trở lại. Kiều Tiểu Mạnh vừa thấy hắn ló mặt đến là cu cậu đã nhào tới và hỏi han dồn dập, " Giang đại thần à~ cuối cùng cậu cũng chịu đi học rồi~ mấy ngày qua cậu đi đâu thế? Mất tăm mất tích khiến cho ai cũng không liên lạc được. Chuyện trên mạng có phải là đã ảnh hưởng đến cậu rất lớn đúng không? Còn có chuyện cậu và Tần Chiêu thì bị sao thế? Tớ nghe cậu ấy nói là hai người chia tay rồi? "
" Mấy ngày qua tớ bị bệnh, sốt liệt giường, đến điện thoại cũng không cầm vững thì liên lạc kiểu quái gì. Chuyện trên mạng thì không ảnh hưởng gì cả, dù sao thì cũng là lỗi của tớ, xin lỗi xong thì đã hết chuyện rồi, ai nói thêm gì nữa thì tớ cũng kệ, hơi đâu mà để ý. Còn chuyện tớ và Tần Chiêu thì cậu đừng nghe lời cậu ấy, trẻ con giận dỗi mà thôi, không cần phải xem là thật. " Giang Ngộ Tuyết mặt không biểu cảm mà nói một tràng.
" Ò~ hóa ra là các cậu cãi nhau thôi à. Cứ tưởng là chia tay thật, làm tớ hết hồn, cứ tưởng OTP của tớ chuẩn bị chìm thuyền rồi đấy. "
" Hơ hơ, tớ và Chiêu là chiến hạm, vì vậy không dễ chìm đâu. "
" Chậc, cũng phải nhỉ. À mà...... " - Kiều Tiểu Mạnh còn chưa kịp nói hết câu thì bỗng nghe thấy tiếng người gọi tên mình ở đằng xa. Quay đầu lại nhìn thì hóa ra là Nhậm An Ly.
Giang Ngộ Tuyết nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753473/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.