Một giấc ngủ bình an và không mộng mị.
Sáng hôm sau, Tần Chiêu mơ hồ thức dậy dưới ánh nắng bình minh rực rỡ của mùa hè.
Anh khẽ vươn vai, ui cha, eo có chút đau nha~
Quay sang nhìn thủ phạm khiến bản thân bị đau eo, hắn vẫn đang còn ngủ khì ra đó, nét mặt ngây thơ vô tội hết sức. Hổng hiểu sao, Tần Chiêu lại bực mình. Anh đưa tay nhéo má hắn một cái cho bõ tức.
Giang Ngộ Tuyết bị nhéo đau thì mơ hồ tỉnh giấc, hắn lè nhè cái giọng ngái ngủ nói, " Em lại quậy cái gì nữa vậy~ "
Tần Chiêu lật mặt rất nhanh, anh tươi cười nói, " Anh dậy rồi. Chào buổi sáng nhé. "
" Xem ra em vẫn còn sung sức dữ lắm nhỉ.... "
Tần Chiêu nghe vậy thì rén liền, " Ahahaha...... Cưng à, hôm nay em vẫn còn phải đi làm đấy! "
" Ừm. " Giang Ngộ Tuyết gật gật đầu.
" Được rồi, mau dậy đi. Hôm nay anh vẫn phải đến trường nữa đó. "
" Hầy~ đúng! Đồ án tốt nghiệp của anh.... Vẫn chưa làm xong! Arrgrr~ Anh nói cho em nghe, giảng viên chuyên ngành của anh ác lắm đấy, toàn đưa ra những yêu cầu trên trời dưới biển gì đâu không. Anh càng làm càng thấy điên đầu. Mà làm không xong thì không được tốt nghiệp. Cưng à, anh sắp điên mất thôi~ "
Tần Chiêu phì cười, " Bình thường anh đã có sẵn máu điên rồi, bây giờ điên thêm một chút nữa thì em cũng không chê đâu. "
Giang Ngộ Tuyết nghe mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753448/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.