Hai người đi đến công ty của Tần Chiêu. Ở đó, Đỗ Nhị Nương vẫn đang còn tiếp tục quậy, còn có cả một đám phóng viên, sảnh lớn của công ty loạn cào cào cả lên.
Trước khi Giang Ngộ Tuyết xuống xe thì đã có một dàn vệ sĩ áo đen xuống trước. Dàn vệ sĩ đơn giản mà thô bạo đem toàn bộ cánh phóng viên đều áp đảo và mở đường cho Giang Ngộ Tuyết.
Giang Ngộ Tuyết nắm tay Tần Chiêu bước xuống xe. Tần Chiêu vừa xuất hiện, đám phóng viên lại lần nữa nhao nhao cả lên. Đỗ Nhị Nương cũng lao tới, lại bị vệ sĩ chặn lại, bà ta nằm bò ra đất, vật vã khóc lóc.
" Tần Chiêu à Tần Chiêu, xem như mẹ cầu xin con đó có được không? Con hãy cứu cha con và em gái con đi. Con không được nhìn thấy chết mà không cứu được chứ. Mẹ mang thai con chín tháng mười ngày, sinh ra con không dễ dàng gì, con bây giờ lớn rồi thì đừng có lật mặt như vậy chứ. Mẹ vẫn là mẹ ruột của con mà. "
Tần Chiêu nhìn người phụ nữ trước mắt, một chút tiếc thương trong lòng cũng đã cạn sạch. Anh lạnh giọng nói, " Đỗ Nhị Nương, tôi đã từng nói qua, bà là người sinh ra tôi, tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng mà bà vĩnh viễn cũng không phải là mẹ của tôi. Mà điều này trước kia cũng là bà tự mình nói đấy, bà còn nhớ không, ngày 13 tháng 6 năm xxxx, tại trung tâm thương mại Viên Á, chính miệng bà đã nói rằng tôi không phải là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1314-2/2753446/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.