Buổi sáng, tôi tới địa điểm họp định kì của các bà vợ trước – Nhà hàng xoay. Lần nào họ cũng chọn bàn thứ tư sát cửa sổ, tôi đặt một chiếc bút ghi âm dưới chỗ ngồi. Họ nói chuyện hơn một giờ đồng hồ rồi ai về nhà nấy, sau khi họ đi tôi nhanh chóng lấy lại chiếc bút ghi âm. Đồng thời tôi dùng chiếc di động của ông chú hói nửa đầu đã khuất nhắn một tin cho Mai Lan, hẹn ả mai gặp.
Tôi phóng chiếc moto hạng nhẹ đi theo Mai Lan tới tận chân tháp Babylon – Thời khắc tôi mong đợi đã tới, nhân lúc ả ta vào siêu thị mua nước, tôi bèn dán tờ giấy em kêu cứu lên kính xe ả ta.
Ả ta nhìn thấy tờ giấy này chắc chắn sẽ ngẩng đầu lên nhìn tòa nhà đang xây dở, nghi ngờ em còn sống hay đã chết?
Mọi việc y như dự đoán, Mai Lan cẩn thận trèo lên đỉnh tháp, còn tôi lặng lẽ đứng đằng sau. Đúng lúc ả ta nhìn thấy xác Lâm Tử Túy, tôi giật túi xách của ả, đẩy ả vào trong vườn treo.
Sau đó tôi bỏ bút ghi âm trong chiếc túi đó rồi bỏ nó lại trên đỉnh tháp.
Tôi trở về căn nhà ngay phía đối diện, vội vã thu dọn hành lý chuyển nhà thì lại nhìn thấy em trên chiếc ghế dài qua ống kính viễn vọng.
Bởi thế tôi bèn tới công viên quảng trường nhân dân ngồi xuống bên cạnh nhà em, mà em lại đang ngủ thiếp đi. Sau đó tôi nhét chùm chìa khóa có dán số nhà vào trong túi em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/120-ngay-nhin-trom/2095986/chuong-36-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.