Edit: Qi Qi 
Beta: Jen 
—- 
Nỗi đau người thân qua đời, theo thời gian cũng sẽ dần phai nhạt. 
Phó Lâm mất mấy tháng trời mới tiếp nhận được sự thật rằng ông ngoại đã qua đời, lúc đó anh cũng bắt đầu thực hiện hứa hẹn ban đầu với Chu Hựu Hựu, lên kế hoạch chuyển tập đoàn về Phong thị. 
Trước khi về Phong thị, Chu Hựu Hựu nộp đơn từ chức, chính thức rời khỏi thành phố mình đã sinh sống gần hai năm. 
Trong nháy mắt, cô cũng đã tốt nghiệp đại học được hai năm rồi, khi ấy vừa mới tốt nghiệp đã theo Phó Lâm tới Quảng Châu, bây giờ trở về Phong thị đột nhiên có chút không quen. 
Lúc thu xếp hành lý, Chu Hựu Hựu nhớ tới những ngày trước đây, cô biết sau này rất khó để quay lại thành phố này, nhưng ở đây đã chứa đựng rất nhiều ký ức hạnh phúc của cô và Phó Lâm, cũng là kỉ niệm về những sự thay đổi trong cuộc sống hai người. 
Thật ra bình thường trong lúc rảnh rỗi Chu Hựu Hựu cũng sẽ thường xuyên tới công ty anh đi dạo, nhưng cô sẽ chọn lúc ngày nghỉ hoặc ít người. 
Lần đầu tiên nhìn Phó Lâm làm việc cũng là một lần trong lúc vô tình đó, hôm ấy là ngày cuối tuần, Phó Lâm cũng phải tăng ca. Chu Hựu Hựu nghĩ thầm mình ở nhà cũng nhàn rỗi không có gì làm, vì vậy mà miễn cưỡng thu thập bản thân một chút rồi mua hoa quả đi tới ‘thị sát’. 
Bác bảo vệ cũng đã sớm quen biết Chu Hựu Hựu, thân thiết gọi cô một tiếng, “Tiểu Chu này, quản lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-gio-nho-ve-em/1102560/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.