Trường Tiểu học mà Trần Nhất Nhiên học là trường trọng điểm ở thành phố A, trong trường có một căn tin nên cậu vẫn luôn ở lại trường ăn trưa.
Đây là lần đầu tiên Trần Tuý đến trường vào buổi trưa, trong sân trường yên tĩnh hơn buổi chiều rất nhiều. Anh đỗ xe, đi tới cổng trường, và cũng thấy Chân Điềm đang lái xe tới.
Lúc này ngoài cổng không thiếu chỗ đậu xe, Chân Điềm đậu xe bên cạnh xe Trần Tuý rồi vội vàng xuống xe: “Học trưởng, anh đến lâu chưa?”
Cô đi đến cạnh Trần Tuý, lại vô thức gọi anh là học trưởng. Trần Tuý lắc đầu, cùng cô đi vào trong: “Anh cũng vừa mới đến.”
Bác bảo vệ ở cổng trường hỏi han tình hình của bọn họ rồi cho vào. Trên đường tới lớp 3-4, Chân Điềm hỏi Trần Tuý: “Học trưởng, trước đây Thiện Thiện có đánh nhau lần nào chưa?”
“Chưa.”
“Thật sao?”
Trần Tuý nghe cô hỏi vậy thì quay đầu nhìn cô: “Nhìn thằng bé giống thường xuyên đánh nhau với bạn học lắm sao?”
“Không phải vậy, nhưng lúc anh đi học cũng thường xuyên đánh nhau mà.” Cái này anh không oan.
“Anh chưa từng dạy Trần Nhất Nhiên đánh nhau.” Những gì Chân Điềm nói khiến Trần Tuý nhớ đến mẹ mình. Lúc trước, khi Trần Nhất Nhiên đi theo anh, mẹ anh cũng từng lo lắng, lo rằng anh sẽ dạy Trần Nhất Nhiên giống như anh, ngày nào cũng đánh nhau với các bạn cùng lớp.
Nhưng bà lo lắng cũng chỉ là lo lắng, vì vẫn không thể dành chút thời gian để chăm Trần Nhất Nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-do-ngot/3570660/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.