Thiên Bình nhìn đám tiểu thư, cậu ấm danh gia vọng tộc đi ăn ở những nơi sang trọng mà cô khẽ tặc lưỡi rồi nghĩ lại thân phận hẩm hiu của mình, sống dựa vào đồng tiền ít ỏi mà cô đi đánh solo nhận được.
Song Tử cũng như đọc được suy nghĩ của Thiên Bình, hỏi cô:
- Cô có muốn vào thử đồ ăn trong đó không?
Thiên Bình lắc đầu ra hiệu như là không cần đồ ăn ở cái nơi này rất là đắt đỏ. Mà không chỉ đồ ăn, cứ các đồ vật có thể mua bán ở nơi đây để đều đắt đỏ.
- Anh có âm mưu gì à?
Thiên Bình hỏi ngược lại, chả có ai tự dưng cho không mình cái gì đó là điều cơ bản nhất mà từ khi nhận thức được mẹ cô đã dạy cho cô.
Song Tử lắc đầu, đôi mắt hơi đảo nhín sâu vào đôi mắt của người đối diện. Con người này như muốn nhìn thấu tâm can của người khác vậy, tuy chưa tiếp xúc với Thiên Bình nhiều nhưng nhân cách thứ hai của anh cảnh cáo rằng không nên tiếp xúc với cô ta nhiều. Nhưng qua mấy buổi học vừa rồi, anh cảm thấy Thiên Bình là người rất dễ đối phó. Sức mạnh của Bình nhi không có gì là quá nổi bật ngoại trừ tốc độ như cơn gió kia.
Thấy Song Tử trầm mặc, Thiên Bình tiếp lời.
- Tôi biết thừa, anh đang nhắm chị tôi đúng không?
- Cô nói linh tình gì vậy?
Song Tử khẽ nhăn khuôn mặt cực kỳ hoàn mỹ của mình, chột dạ phản bác.
Thiên Bình cũng chả quan tâm đến điệu bộ của Song Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-va-the-gioi-phep-thuat/1797222/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.