NGOẠI TRUYỆN 2 ( P4 )Bạch Dương: – Bảo Bình đang ở bệnh viện nào?Bảo Khánh nói: – Bệnh viện X, phòng 1294.Bạch Dương dập máy, lao như bay ra khỏi nhà. Leo lên xe phóng thẳng đến bệnh viện X.” Bảo Bình à… Xin em… Đừng xảy ra chuyện gì… Anh xin lỗi… Xin lỗi em… Đừng bỏ anh lại một mình…”Vào đến bệnh viện, Bạch Dương lao thẳng tới chỗ của Bảo Bình.Mồ hôi chảy đầy trên khuân mặt anh tú của cậu.– Hộc… Hộc…Đến nơi, thấy đèn phẫu thuật vẫn còn bật sáng, tim Bạch Dương đau nhói.Cả bố mẹ của Bạch Dương cũng đang ở đó.Nghe tiếng động, Bảo Khánh quay ra.Bạch Dương hỏi.– Phẫu thuật… Phẫu thuật vẫn chưa xong sao…?Bảo Khánh tiến tới chỗ Bạch Dương.( Bốp!)Anh đấm một cái vào khuân mặt thất thần của Bạch Dương làm cậu ngã phịch xuống đất.Hai tay tóm lấy cổ áo của Bạch Dương,Bảo Khánh quát.– Để tao nói cho mày biết! Mày có biết chỉ vì mày mà nó phải khổ sở thế nào không?Hôm nay đáng ra là ngày hạnh phúc nhất của nó, mày biết vì sao không? Hôm trước nó đã nói với tao nó rất mong chờ ngày này! Vì mày, ngày mà mày sẽ tặng quà cho nó!Thế mà mày… Đã không nhớ thì thôi! Mày còn ghen tuông vớ vẩn hại nó ra nông nỗi này!!!Mày biết mày ích kỷ đến thế nào không?!!!! Mày không tin tưởng nó!!! Mày khôn xứng làm người yêu em gái tao mày biết không?!!!!Bạch Dương cứ để cho Bảo Khánh mắng chửi mình.Lúc Bảo Khánh định đấm Bạch Dương tiếp thì mẹ Bảo Bình ngăn lại.Mẹ Bảo Bình tiến đến gần Bạch Dương hỏi.– Cậu… Bảo Bình bị thế này là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-va-ngoi-truong-cap-3/3119448/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.