*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Bình mở mắt, phần cổ và lưng đau nhức. Anh đã nằm ngủ sai tư thế trong một khoảng thời gian dài, khi tỉnh dậy thì nước mắt cũng đầm đìa hai bên má.
Đã bao nhiêu ngày kể từ lúc cô nằm im lìm bất động?
Thiên Bình thừ người suy nghĩ, trong lòng bắt đầu tính toán linh tinh. Đã hơn hai tuần đã trôi qua rồi mà chẳng có biến chuyển gì đáng kể. Anh cũng dần lâm vào tuyệt vọng. Nhưng lời bác sĩ đã cứu rỗi anh. Họ nói Bảo Bình sẽ không sao đâu, vì y học bây giờ rất tiến bộ, có tiền mua tiên cũng được, điều quan trọng là anh và mọi người phải lạc quan, không ngừng hy vọng. Nghe qua có vẻ thật phi logic và mâu thuẫn biết bao. Nhưng chính vào khoảnh khắc mà số phận con người mong manh như sợi tơ chỉ cần chạm vào là đứt, thì người ta thường vin vào những điều nhỏ nhặt nhất để kéo thêm hơi thở, là nguồn sống cho chính bản thân mình.
Mấy ngày nay thì Xử Nữ vẫn là người bận rộn nhất. Cô chạy đôn chạy đáo từ Bảo Bình sang Nhân Mã, còn phải quán xuyến luôn cả việc giám sát công trình thi công và cung cấp thông tin cho công cuộc điều tra vụ án của thám tử. Cô như chết đi sống lại. Nhiều lúc cô muốn buông xuôi tất cả. Nhưng cô nghĩ, vì Bảo Bình, vì Nhân Mã và vì mọi người, cô phải cố gắng, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-thanh-xuan-dep-tua-giac-mo/2174172/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.