Song Tử bước đến thật gần người đang nằm đó, đôi tay nàng vươn ra, những sợi tóc chậm rãi uốn lượn tiến đến gần Kim Ngưu. Đôi mắt xanh chỉ hiện lên tia thèm khát, nụ cười quái dị cứ như thế vang vọng cả đất trời. Ngọn tóc nhọn đến mức đâm xuyên qua da thịt ngọt lịm, không một tiếng la hét vang lên, dòng máu đỏ tươi đang dần được rút từ thân thể đó sang nàng.
Bỗng một nhánh cây rung lên phát ra tiếng thét dữ dội, nàng vội bịp chặt hai tai lại, mắt liền đảo liên hồi, những sợi tóc đang ghim vào người Kim Ngưu vừa vặn thu về trong hoảng hốt. Nàng sợ hãi đến mức tức khắc biến mất.
Việc gì đã làm Song Tử sợ hãi lẫn trốn đến như vậy?
Từ xa một cặp nam nữ bay đến, cành cây lung lay vừa rồi liền biến thành mũi tên lao thẳng vào không trung đuổi theo Song Tử. Mặc dù khu rừng dường như đã tĩnh lặng không còn nhìn thấy bóng dáng Song Tử nữa, nhưng...
Phụt!
Mũi tên xé gió xuyên qua ngực phải Song Tử, nàng đương núp sau một thân cây to. Trước mắt thấy hai người kia ngày càng thu gọn khoảng cách, Song Tử chỉ còn một cách chính là dụng hết sức lực nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
Máu Song Tử nhỏ xuống đất một mảnh xanh trắng trong thoáng chốc hóa thành Bách Liên Hoa, loài hoa xinh đẹp này lại có thể...
Cả hai người họ dừng lại trước những đóa Bách Liên Hoa đang tỏa ra mùi thơm dìu dịu, nam nhân ấy cõng Kim Ngưu, còn nữ nhân kia ngồi xổm xuống đưa tay ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424978/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.