Sau ba ngày yến tiệc kết thúc, khách khứa bắt đầu dời đi. Chỉ riêng Cát Thượng Bình vẫn còn ở lại chốn cấm cung. Đồng thời đoàn người của Thiên Tử Hoàng cũng dời từ phủ đệ của Kim Vương gia sang khách điếm nổi danh nhất Đông Thành để tiện bề sinh hoạt hơn. Song Tử cùng Kim Ngưu trở về phủ chính Kim Vương Gia ở Bắc Thành. Kim Vương phu nhân tạm biệt tướng công ở Kinh Thành, vì lão ta còn có việc cần mưu tính nên chưa thể rời đi.
Đoàn người của Kim Ngưu chẳng may bị đạo tặc bao vây, bọn chúng không những cướp tiền còn muốn bắt luôn người. Song Tử không thể bộc lộ một cường thể võ công ra ngoài, nàng cứ thế để mặc bọn chúng xô đẩy, trêu ghẹo.
Kim Ngưu xông tới bảo vệ mẫu thân với nương tử, thế nhưng thân thể ốm yếu vô dụng chỉ cần một cước cũng đủ đá bay vài thước. Vậy mà hắn vẫn cứ thế xông lên cho dù bị đấm đá đến máu me đầy người, phun ra một ngụm huyết tương đỏ tươi vào mặt tên đối diện, Kim Ngưu quật cường đứng dậy: "Các ngươi... có biết... đang... động... đến..."
"Kim thiếu gia, bọn ta tất nhiên biết ngươi là ai rồi! Haha..."
Mấy tên ở sau cười rơm rả, còn kẻ bị Kim Ngưu phun máu vào mặt đang dùng tay lau đi những vết máu tanh tưởi, hắc tuyến nổi lên khắp trán.
Kim Vương phu nhân trông thấy nhi tử của bà ta bị đánh đến mức đứng không nổi, hơn hai mươi năm cuộc đời bà chưa từng quát hắn nói chi là dù đến đòn roi. Vậy mà...
"Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-nhuc-duc/1424977/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.