................
-Cậu có sao không? giọng Thiên yết có vẻ lạnh lùng
- A.. không có sao..ooo
- Vậy thì tốt rồi!! lần sau cẩn thận hơn là được, là lỗi của tôi, tôi chịu trách nhiệm!
- A.. không cần..
- Cứ để tôi!
Bọn họ như hoàn toàn quên mất, hay nên nói là sự xuất hiện của nam thần đã làm lu mờ vị anh hùng kia: Tô Nhân mã
- Này! vị anh anh hùng này! Người ta quên mất cậu rồi, còn đứng đó làm gì! Ngạo Kim ngưu bêu tức
Mọi người như sực tỉnh, nhớ đến vị anh hùng đáng thương kia.
- Hahahah...mọi người xì xào..
- Ngạo Kim Ngưu! tôi giết cậu! cái đồ bẻm xép nhiều chuyện! nói xong chạy về phía hắn định chém
-A.. phụ nữ bạo lực.. cứu mạng.. Vũ thê.. aaaa
- Cái thằng chết tiệt! mày bảo ai là thê tử của mày! đứng lại đó! tao giết...bọn họ mải chạy mà không để ý đến những ánh mắt đang dòm ngó bàn tán bọn họ.
Hàn Thiên Yết còn đứng đó, trong khi Hàn Bảo Bình còn đang mơ màng nhớ đến vị " ân nhân " mà lòng tiếc nuối vì chưa kịp cảm ơn.
- Cậu đứng lại đó!
-Oạch!! Tô Nhân Mã vì quá nhanh mà vấp gạch té ầm
- A! đau chết người rồi! cái thằng kia.. mày nhớ..
Anh yêu em, yêu đến hết...
-Alo?
- Tô Nhân Mã! cậu và Lý Song Tử đang ở đâu hả? Sao hết tiết ba mà vẫn chưa lên phòng gặp tôi! còn muốn sống không hả? hay là muốn dọn nhà vệ sinh? có đi ngay không?- Giọng Xử Nữ như đang nổi cơn tam bành, trời long đất lở...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/12-chom-sao-cho-to-yeu-cau-them-lan-nua/132020/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.