Yến Nam Sâm nhìn chằm chằm cô bé trong lòng Sở Bắc Hành, nghe xong câu nói của Kiều Kiều, vành mắt hắn đỏ hoe, bàn tay nắm chặt run lên, vừa buồn vừa giận.
Hắn hít sâu, nhìn về phía Giang Nhất, nghẹn ngào nói: "Nhất Nhất, đây là con gái của em, phải không?"
Giang Nhất cau mày: "Đây là con gái của tôi."
"Giang Nhất, anh đừng lừa em, bác sĩ nói anh bị hội chứng Sheehan khoảng năm năm, tức là anh bị bệnh sau khi sinh con gái, phải không?" Yến Nam Sâm nghiến răng, cố gắng ép mình bình tĩnh nhưng không thể, hắn bước tới một bước: "Năm năm rồi, đứa bé này đã năm tuổi, đúng chứ?"
Giang Nhất nghe thấy giọng điệu chất vấn của hắn, cười lạnh: "Yến Nam Sâm, cậu có tư cách gì chất vấn tôi?"
Có lẽ do khí chất Alpha của Yến Nam Sâm quá mạnh, loại áp lực không thể nói nên lời ấy khiến anh phải lùi lại một bước.
"Hu hu——" Kiều Kiều vốn rất mạnh dạn, chưa từng thấy ai hung dữ như thế, cô bé sợ hãi vùi mặt vào lòng Sở Bắc Hành khóc to: "Hu hu... sợ quá... con sợ."
Sở Bắc Hành nhanh chóng đỡ Giang Nhất, anh ta liếc nhìn Yến Nam Sâm, trên mặt hiếm khi nghiêm túc: "Nam Sâm, thu lại pheromone của em đi, đừng làm đứa bé sợ, tình trạng cơ thể của Giang Nhất cũng không cho phép em làm như vậy." Anh ta đưa Kiều Kiều cho Giang Nhất: "Tôi nói chuyện với Nam Sâm, anh đưa Kiều Kiều ra ngoài trước đi, không gọi điện thì đừng quay lại."
Vừa dứt lời thì thấy Yến Nam Sâm tiến lên, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1122-dieu-dieu-tho/5046293/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.