Mấy ngày gần đây, Đường Nghi Nhu liên tiếp xin nghỉ, đầu tiên là nghỉ dưỡng thương, sau đó lại nghỉ chuyển nhà. Nghỉ nhiều quá, cô đâm ra lười biếng, lúc đi làm chỉ thấy cáu kỉnh, cả ngày thơ thẩn không khác gì người ngốc, chẳng làm được việc gì ra hồn.
Tan làm, Lương Thế Bách lái xe đến đón cô về, anh không né tránh người ngoài, thế nên người ta đàm tiếu không ít. Anh không nghe thấy mấy lời đàm tiếu đó, nhưng Đường Nghi Nhu nghe chẳng sót chữ nào, các cấp trên trước kia gặp cô cũng không tránh khỏi xấu hổ. Cô nghĩ ngợi, rồi nhớ tới lúc Lương Thế Bách muốn cô từ chức, hóa ra anh đã dự tính đến chuyện này.
Đường Nghi Nhu tìm cơ hội nói với Lương Thế Bách rằng cô muốn từ chức.
Anh đồng ý, rồi hỏi sau khi nghỉ việc cô muốn làm gì. Cô đáp, không muốn làm gì cả. Anh vẫn thoải mái nói ''được'', dường như luôn vui vẻ chiều theo ý cô.
Sau khi từ chức, Đường Nghi Nhu ở nhà ngủ một giấc đến khi tự tỉnh dậy, Đỗ Nhạn Lan đã dậy sớm mua bữa sáng, hai mẹ con cùng ngồi ăn. Ăn xong, cả hai ra ngoài mua sắm, xem phim. Đường Nghi Nhu nói cứ xem như là đang bù đắp cho những khổ cực trong quá khứ, tâm lý của cô thay đổi rất nhanh, không chút gánh nặng.
Đỗ Nhạn Lan vẫn không yên tâm. Bà cảm thấy Đường Nghi Nhu không nói thật, chắc hẳn Lương Thế Bách đã có vợ, mà con gái bà, hiển nhiên làm tiểu tam xen vào gia đình người ta.
Buổi tối, Đường Nghi Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1003-2/1668771/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.