Mạn Doanh Doanh tiến vào Hạ Hoa viện đã choáng ngợp trước sắc vàng của hoa cúc. Từng đóa hoa to, nở rộ, mùi hương kì lạ thoang thoảng trong gió. Vương phi đang ngồi ở trong đài, thong thả ngắm hoa thưởng trà. Mạn Doanh Doanh nắm chặt khăn tay, cố nén vẻ chán ghét xuống, tiến lên hành lễ:
“Thần thiếp bái kiến Vương phi.”
Điềm Tư Tư cao ngạo liếc mắt nhìn cô ta, một lúc lâu sau mới lên tiếng đáp trả cho phép Mạn Doanh Doanh đứng lên. Lúc này chân Mạn Doanh Doanh đã tê rần.
“Trắc phi thường ngày bận rộn, nay có việc gì đến tìm ta thế?”
Mạn Doanh Doanh cười thảo mai, nụ cười đậm mùi trà làm Điềm Tư Tư cảm thấy phát oí.
“Bẩm Vương phi, ngày trước thần thiếp vô tình có hành động không đúng mực với nô tỳ A Lan ủa Vương phi. Thần thiếp vô cùng hối hận. Biết được Vương phi thích hoa cỏ nên đã cố tình cho người tìm một ít hoa cỏ lạ đến tặng người như lễ vật xin lỗi. A Hoa đem hoa lên.”
A Hoa đặt một chậu hoa nhỏ trước mắt Điềm Tư Tư. Nàng vô cùng ngạc nhiên nhìn vào đóa hoa. Đóa hoa màu xanh biển nhạt, nụ hoa đỏ rực. Nguyên một chậu chỉ có một đóa hoa to bằng lòng bàn tay người lớn khi xòe ra, lá cây xum xuê đùm đuề. Đặc biệt, hương thơm tỏa ra vô cùng nhẹ nhàng.
“Thưa Vương phi, hoa này tên Linh Lan Điệp, là một loại hoa quý hiếm chỉ mọc trên đỉnh núi cao ở hướng Bắc. Hương thơm hoa tỏa ra có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594962/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.