Tiếng hét của Phong Thừa là Điềm Tư Tư giật mình. Nàng còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã nằm gọn trong lồng ngực Triệu Bình.
“Nàng không sao chứ? Có hoảng sợ không?”
Giọng nói Triệu Bình nhỏ nhẹ vô hại nhưng Điềm Tư Tư thấy gì đó rất lạ. Nàng đưa tay ra sau lưng hắn liền cảm nhận được sự ướt át của chất lỏng. Con dao đó đã gắm sâu vào trong bả vai Triệu Bình. Hắn nén cơn đau trấn an phu nhân của mình.
“Ta không sao, nàng đừng lo.”
“Tiêu Đắc nhanh lên, gọi đại phu. Nhanh lên”
Điềm Tư Tư hét khản cả giọng, nàng lo sợ vô cùng. Trong cuộc đời hai kiếp của nàng chưa có phút giây nào nàng lo sợ đến như vậy. Triệu Bình bị thương nặng, vì nàng. Hai mắt Điềm Tư Tư đỏ hoe, nàng cố nén không cho nước mắt chảy xuống. Triệu Bình cười cười tỏ vẻ không sao nhưng nét mặt nhợt nhạt đã tố cáo hắn.
Xung quanh binh lính bắt đầu nhốn nháo. Triệu Bình vì mất máu mà cả người loạng choạng, hôn mê. Phong Thừa đứng đó tựa như người vô hình. Lúc nãy khi thấy thanh đao đó bay thẳng đến chỗ Điềm Tư Tư hắn đã vô cùng lo lắng mà không khống chế được hét to lên. Bây giờ hắn trơ mắt ra nhìn nàng vì Triệu Bình mà bất an hoảng loạn. Hai tay hắn siết chặt lại.
Cả đoàn người cắm trại ở một khu đất bằng phẳng. Trong lều, lão đại phu đang băng bó lại cho Triệu Bình.
“Vết thương tuy sâu nhưng không chí mạng. Tuy nhiên sẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594900/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.