Lệ Viên vội vã chạy đến đỡ Thái Hậu đứng dậy.
“Mẫu hậu, người không sao chứ? Mẫu hậu, người nói gì đi.”
Thái Hậu đờ người ra ngồi trên sàn. Triệu Bình đã nắm thóp bí mật của bà rồi, bây giờ bà không biết xử lý như thế nào cả. Bà không thể nào để cho hai đứa con của mình biết được chuyện này. Nếu không chúng sẽ hận bà đến chết mất.
“Viên nhi, con lập tức cầm cây trâm này của ta đi về Ngự sử phủ đưa cho Phụ thân con. Ông ấy sẽ biết đường tự sắp xếp. Đi nhanh đi con.”
Nếu không sẽ không kịp mất.
“Mẫu hậu, có chuyện gì thế? Sao người lại.”
Thái Hậu Hàn Ninh không nói gì, chỉ nhìn cô rồi lắc đầu. Bây giờ chỉ còn cách đưa Lệ Viên đi lánh nạn trước, sau đó mới nghĩ ra bước tiếp theo.
Hoài ma ma thấy tình hình cấp bách không ổn, lập tức nắm tay Lệ Viên kéo đi. Đồ đạc cũng không chuẩn bị, thậm chí còn không từ biệt Hoàng đế, ngồi lên xe ngựa một đường tiến thẳng ra cung.
Ám Tứ thấy xe ngựa đi vào phủ Ngự sử lập tức cho truyền lệnh qua Ưng Điểu. Xem như, kết cục của nhà họ Lệ đã định sẵn rồi.
- --------------------------------------------------------
Một chiếc xe ngựa đơn sơ điệu thấp tiến vào chùa Hòa Phước theo cửa sau. Trụ trì chùa Hòa Phước có giao tình rất sâu với Ngự sử đại nhân cho nên vào đây khá là an toàn.
Lệ Chi Trạch nhắm mắt dưỡng thần trong xe ngựa. Ngày ấy hắn quỳ trước Kim điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-phuong-phap-nghich-tap-cua-vuong-phi-ba-dao/2594884/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.