Khi tên vệ sĩ chuẩn bị đi ra ghế lái để khởi động xe cho chạy đi, đột nhiên Lương Nặc vung tay lên.
“Đi chết đi, đồ khốn nạn!”
Máu từ sau gáy chảy xuống ròng ròng.
Tên vệ sĩ như không tin vào mắt mình nhìn người phụ nữ trước mặt: “Cô...cô....”
Lương Nặc sợ hắn vẫn chưa ngất, đột nhiên lại giơ tay lên đập liên tiếp mấy phát nữa.
“Cô...cô ơi!”
Tiểu Bắc bị nhốt ở ghế sau xe, hốt hoảng đập tay vào cửa xe.
Lương Nặc như phát điên, cô dùng lực phá cửa sau xe ra, sau đó ôm Tiểu Bắc chặt vào lòng!
Toàn thân cô run lên lẩy bẩy, cô vừa kích động vừa sợ hãi.
“Tiểu Bắc...Tiểu Bắc, sau này cô làm mẹ con có được không? Cô sẽ đi xin tòa án để nhận nuôi con....sau này chúng ta sẽ không bao giờ rời xa nhau nữa.”
“Không...không rời xa nhau nữa....” khuôn mặt nhỏ bé của Tiểu Bắc ướt đẫm nước mắt.
Lương Nặc hạ quyết tâm, nhất định phải giành lấy quyền nuôi Tiểu Bắc, cô tuyệt đối sẽ không giao thằng bé cho người mẹ thế kia.
Anna xử lý xong hai tên vệ sĩ kia, trên người cô cũng đã bị thương, nhưng may bệnh viện lại ngay gần đây, Lương Nặc bế Tiểu Bảo ba người cùng nhau đi vào bệnh viện.
Bắc Minh Dục nhìn thấy Lương Nặc đi rồi lại quay lại, mới đầu rất vui, nhưng khi nhìn thấy Anna bị thương, anh giật mình.
“Xảy ra chuyện gì vậy? đánh nhau với anh à?”
Khi tuyển nhân sự, Bắc Minh Dục cũng có phần, bởi vì anh luôn lo sợ Lương Nặc sẽ gặp chuyện vì vậy muốn tìm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842927/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.