Lương Nặc không thể nào có được giấc ngủ yên, cô liên tiếp gặp phải các cơn ác mộng.
Cơn ác mộng đầu tiên, cô mơ thấy Bắc Minh Dục vì cứu cô mà chết, cơ thể bị chiếc xe đè nát làm cho biến dạng.
Cơn ác mộng thứ hai, Bắc Minh phu nhân chỉ thẳng tay vào mặt cô mà mắng rằng cô là khắc tinh đã hại chết Bắc Minh Dục, bây giờ bắt cô phải đền mạng sau đó treo xác cô lên vách núi.
Cô bị treo trên một cái cây lớn mọc ra từ khe núi.
Đột nhiên, Bắc Minh Dục cũng xuất hiện.
Toàn thân anh đều là máu, nhìn trông không còn rõ hình hài, vô cùng đáng sợ, cơ thể anh nửa rõ nửa mờ, giống như những con mà thường được chiếu trên ti vi vậy.
Anh nhìn cô cười lạnh lùng, đáng sợ với khuôn mặt u tối.
“Là em đã hại chết anh, là em đã đắc tội tên đó.”
“Vốn dĩ anh có thể nhảy ra được, nhưng lại bị em làm cho liên lụy.”
Cô lắc đầu liên tục, sau đó cơ thể Bắc Minh Dục xông lên, vô hình có một bàn tay bóp chặt lấy cổ cô làm cho cô thấy khó thở.
“Không phải vậy, không phải như vậy...em cũng không muốn như thế....”
Cô khó khăn mới nói ra được, cũng không biết nên nói gì mới phải.
“Em không muốn cái gì? Sự thực là em muốn anh chết đi.”
“Không phải!”
Cô thét lên, cô tỉnh dậy thoát khỏi cơn ác mộng, nhìn về bốn phía sau đó phát hiện bản thân đang nằm trên giường bệnh với chiếc ga giường trắng muốt, căn phòng trống trơn, cô giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842799/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.