An Tử Đan cười rồi vui vẻ ấn mở nguồn chiếc điện thoại lên.
Sau khoảng vài giây ngắn ngủi, màn hình điện thoại đột nhiên hiện lên một hàng chữ: “Baby, anh xin lỗi, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả những khó khăn.”
Nụ cười trên một của An Tử Đan dần tắt mà rung lên.
Lời nói rõ ràng như vậy, cô ta cũng chẳng phải đồ ngốc mà không biết chiếc điện thoại này không phải dành tặng cho bản thân, nhưng bây giờ mà đem điện thoại trả lại thì những hành động và lời nói vừa rồi của cô ta chẳng khác nào “gieo gió” à?
Nói gì đi chăng nữa cô ta cũng nhất định không trả lại.
Tay cô a cầm chắc lấy chiếc điện thoại, đưa lên miệng hôn vào viên kim cương được đính trên bề mặt: “Lương tiểu thư, cô giúp tôi xem xem viên kim cương này có phải thật không vậy? ngại quá, để anh họ tặng tôi món quà sinh nhật quý giá như thế này, tôi phải tặng anh ấy cái gì mới phải đây?”
Lương Nặc cuối cùng không chịu được nữa, đột nhiên đứng lên, ánh mắt phẫn nộ nhìn cô ta.
An Tử Đan tiếp tục cười: “Ôi, ở đây lại còn viết cái gì mà baby....đáng ghét, anh họ đúng là xấu chết đi được.....”
Thư ký Tôn đứng bên cạnh nghe toàn bộ những lời õng ẹo lên mặt của cô ta mà toàn thân run cả lên, sởn gai ốc.
Lương Nặc nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trong tay cô ta, lập tức không nhịn nữa: “An tiểu thư lẽ nào không biết à? Thiếu gia khi mà trăng hoa, người phụ nữ nào anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842734/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.