Dùng bao nhiêu là cách nhưng mắt của Lương Nặc trước sau vẫn sưng lên như vậy không đỡ, nhìn vào là có thể biết ngay cô đã khóc rất lâu.
Kỷ Sênh gần đây cũng rất ít khi về ký túc, Liêu Tiêu Hàn trách móc nói: “Con nha đầu này, cậu nói xem Kỷ Sênh có phải là mùa xuân của cậu ấy tới rồi không, cũng không thèm nói với chị em một tiếng, cả ngày từ sáng tới tối cũng không thấy người đâu, sáng nay lên lớp tớ cũng không nhìn thấy cậu ấy!”
“Chắc không phải vậy đâu!” Lương Nặc nói nghiêm túc: “Không thấy cậu ấy qua lại thân mật gần gũi với cậu con trai nào, trước đây những người theo đuổi cậu ấy chẳng phải đều bị từ chối cả rồi à?”
“Nói cũng lạ, tớ nói cho cậu biết, mấy ngày trước có một cậu, hình như cũng con nhà đại gia, bảnh bao lắm, bày bao nhiêu là hoa hồng dưới cổng ký túc mình tỏ tình với Kỷ Sênh, Kỷ Sênh từ chối thẳng thừng tại hiện trường luôn, thế nhưng tên nhà giàu đó nhất định không chịu bỏ cuộc, kết quả cậu đoán xem thế nào?”
“Thế nào?”
“Sáng ngày hôm sau trong trường loạn lên, có mấy đứa con gái đứng ra tố cáo bọn họ đều vì hắn ta mà nạo phá thai, nhà trường biết được liền buộc hắn thôi học đấy!”
Lương Nặc đơ người ra chăm chú nghe, nghĩ một lát rồi nói: “Ý cậu là...?”
“Dù gì tớ cứ cảm thấy những người theo Kỷ Sênh đều không có kết quả tốt đẹp, nếu không phải bị đánh cho một trận tơi bời thì cũng bị nhà trường đuổi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/842687/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.