🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe thấy tiếng Lương Nặc, Bắc Minh Dục bất thình lình mở mắt nhìn cô, dưới khóe mắt là những tia mạch máu đỏ ngàu, Lương Nặc nuốt nước bọt ừng ực, giải thích, “Vừa nãy, tôi,... tôi không phải....Aaaa”!

Lúc cô chưa nói hết câu anh ta liền lật ngược người cô lại, cô nằm gọn trong vòng tay anh.

Anh ta như một con thú điên, kiêu căng ngạo mạn, một tay giữ chặt vai, tay kia giữ đầu cô không cho cô động đậy, anh ta hướng vào vùng cổ thô bạo cắn chứ không phải hôn cô như con sói muốn ăn thịt con mồi vậy.

“Aaaa....”

Tiếng hét của Lương Nặc vang lên chói tai, toàn bộ ngôi biệt thự cổ bỗng nhiên vang lên tiếng côn trùng và tiếng chim hót, trong lúc đó, tất cả mọi người đều bị làm tỉnh giấc.

“Không, Không, Bỏ tôi ra....cứu, tôi không muốn chết....aaa.......”

Lương Nặc cảm thấy như vùng cổ như bị cắn rời ra vài miếng thịt, lúc đó cô chỉ tìm cách kiếm vật gì đó, cô với lấy cái đèn ngủ bên bàn, không nói gì nữa mà đập vào đầu anh ta, Bắc Minh Dục khẽ rên lên một tiếng, chiếc đèn cũng rơi xuống.Bị chiếc đèn ngủ đập, cơ thể Bắc Minh Dục như mất kiểm soát, anh không còn cắn cô nữa mà cơ thể từ từ trượt từ trên giường xuống dưới đất, nằm co quắp trên tấm thảm đúng như hình hài đứa trẻ nằm trong bụng mẹ.

Lương Nặc sờ lên cổ mình, thứ duy nhất cô cảm nhận thấy là máu trên cổ đang chảy ra.

Anh ta bị quỷ nhập đi ăn thịt người à?

Chẳng trách còn có cả đạo sĩ, Lương Nặc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/250296/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện 1001 Đêm Tân Hôn
Chương 20: Phát bệnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.