Bỗng nhiên,cô cảm thấy phần dưới cơ thể bị xâm hạn bằng vật gì đó cứng cứng làm côđau tới nỗi mắt nhắm chặt, hai hàng lông mày nheo lại như sắp liền vàonhau vậy.
Trong lòng cô nghĩ: Lần trước là mơ còn lần này không phải rồi.
Đúng lúc đó, Bắc Minh Dục dừng lại mọi hành động, thay vào sự im lặng với vẻ mặt dã man là nét mặt lạnh như băng, thô bạo rút tay ra khỏi phần dướicơ thể cô, hắn nhìn cô từ trên xuống dưới.
“Lại có thể lừa tôi à?”
Lương Nặc khóc thút thít, không hiểu hắn đang nói gì.
Bắc Minh Dục tiến gần hơn lại phía cô, bóp chặt lấy hàm cô hất mặt cô lên:“Khóc cái gì? Mẹ cô dùng cái điều kiện cô vần còn trinh tiết để đòi tiền thách cưới là 1 tỷ, lúc cầm tiền, chẳng phải là vui lắm cơ mà? ”
Lời nói của Bắc Minh Dục làm cô cảm thây vô cùng nhục nhã, cô giải thích:“Tôi đúng là cô gái vẫn còn trinh tiết! Trước đó tôi chưa tưng quan hệvới bất kỳ người đàn ông nào....”
Cô nghiến chặt răng để nói câu nói đó hết sức rõ ràng nhưng trong lòng lại có chút hoài nghi, phản ứng của hắn cho thấy lẽ nào cô không có cái đó, cái người ta gọi là màng trinh?
Chưa từng quan hệ? Vậy cô nói cho tôi biết sao cái màng đó lại không còn? Á, để tôi đoán xem nào, lúc đạp xe đạp không cẩn thận làm nó rách rồi? Hay là học thế dục bị bóng đáp phải, hoặc cũng có thể là đêm nằm mơ bị đànông lấy mất rồi!”
Giọng điệu cười chế nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1001-dem-tan-hon/250281/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.