Phía trước cửa nhà có đôi nam nữ đang miệt mài trao nhau những nụ hôn nồng cháy. Chàng trai say mê tìm kiếm mật ngọt ở khoan miệng ấy, còn đôi bàn tay không ngừng nghỉ xoa chạm vào cơ thể mảnh khảnh. Cô gái rúc trong lòng chẳng dám nhìn mọi thứ xung quanh bởi nàng sợ sẽ có người nhìn thấy và vô cùng ngại ngùng.
Lúc lâu sau, chàng trai ấy cũng chính là Hoàng Minh từ từ rời khỏi đôi môi ấy và ôm chầm lấy tôi – An Nhi. Tôi mệt mỏi mở cả miệng để mau chóng hít lấy hít để oxi nếu không tôi sẽ bị ngộp mất.
Thật là, mỗi lần hôn anh ấy đều như vậy cả. Kể cả khi nhẹ nhàng cũng làm tôi mê loạn đến lúc mạnh bạo càng làm tôi trầm luân. Nếu tôi cứ tiếp tục mãi có lẽ một ngày nào đó lại có án mạng chỉ vì hôn môi.
Suy nghĩ ấy bất giác khiến tôi bật cười, Hoàng Minh thấy vậy nhìn xuống với ánh mắt khó hiểu
- Anh đi dự tiệc khiến em vui đến thế à?
Nói rồi anh véo nhẹ lên mũi của tôi và nhìn tôi với ánh mắt cưng chiều.
Nghe thế, tôi nhón chân ôm lấy cổ anh và hôn chụt lên má, xong đáp lại
- Nào có. Em chỉ đang suy nghĩ các khác thôi. Chứ anh đi em cũng buồn lắm.
Lời nói ấy khiến Hoàng Minh phải chịu thua trước độ đáng yêu của tôi. Nhìn cách tôi chủ động càng khiến anh nỗi hứng lên muốn làm “thịt” tôi vậy. Thấy sự chuyển đổi của cơ thể ấy tôi bất giác nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-tieng-yeu/2832147/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.