Đúng là đêm qua, Dịch Quân suýt nữa mất tự chủ nhưng đến phút cuối cũng đã dừng lại rồi, suy cho cùng hai người vẫn chưa làm gì đi quá giới hạn! Nay Hâm Đình ở đây cứ ầm ĩ nhất quyết nói rằng hắn và Đạm Nhã đã vui vẻ một đêm.
Sao hắn thấy Hâm Đình bây giờ khác xưa thế, trước đây dù có gặp mặt Thịnh Mỹ Kỳ thì cô cũng chưa lồng lộn ghen tuông tới cỡ này, làm mất thể diện của một phu nhân!
Dịch Quân im lặng càng khiến Hâm Đình thêm điên tiết, liền nhìn qua Đạm Nhã:
- Hôm qua hết chuyện giả bộ rớt xuống biển để Dịch tổng cứu, sau đó còn dụ dỗ anh ấy ở lại qua đêm với cô, sáng ra thì cùng dùng bữa, cô cũng lắm trò nhỉ?
- Phu nhân nói tôi giả vờ rớt xuống biển, để làm gì chứ? - Đạm Nhã khoanh tay.
- Còn hỏi, tất nhiên là muốn Dịch Quân thương hại ở bên cạnh cô.
- Cho dù có muốn lấy lòng Dịch tổng thì tôi cũng không mạo hiểm tới nỗi dùng mạng sống ra để giỡn chứ? Tôi không biết bơi mà, làm vậy quá nguy hiểm.
- Cái này phải tự hỏi cô Đạm rồi, đồ mưu mô xảo quyệt!
- Hâm Đình! Đủ rồi đấy!
Đạm Nhã liền ngăn cơn giận dữ từ phía Dịch Quân, rồi nhìn lại Hâm Đình:
- Mưu mô xảo quyệt? Ngược lại, tôi đang có chuyện muốn hỏi Dịch phu nhân đây. Cho hỏi, cô có nhận ra cái này không?
Đạm Nhã xòe lòng bàn tay, chiếc cúc đính đá quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-ngay-ly-hon-dich-tong-len-giuong-vo-cu/2558120/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.