8
Tôi chọn một chính điện thấy ít người thắp hương.
Hai người đó vẫn ở phía sau tôi, khi tôi quỳ trên tấm đệm cầu nguyện, cả hai đều im lặng vì sợ tôi phát hiện.
Tôi không vội vã đi ra ngoài sau khi cầu nguyện, mà lặng lẽ đi vòng quanh mấy bức tượng rồi sau trốn sau bức tượng Phật.
Ngay sau đó tôi nghe thấy hai người bên ngoài đang vội vã tìm kiếm.
“Cô nương đâu rồi? Tại sao lại không thấy cô nương? Ồ, đúng rồi! Có một cánh cửa khác ở phía sau sảnh chính! "
Giọng nam nói: "Đi tìm đi!"
Tiếng bước chân vội vã của họ đi về cửa phía sau.
Tôi đi vòng qua tượng Phật và chơi trò trốn tìm với bọn họ, hai người đó vội vã tìm kiếm đi khắp nơi.
Nhưng khi nghe thấy giọng nữ nói như sắp khóc, tôi cảm thấy hơi khó chịu.
Người đàn ông đột ngột dừng lại, làm cô bé mặc Hán phục phía trước suýt đụng phải. Cô bé có hai búi tóc nhỏ buộc trên đầu.
Cô bé lảo đảo rồi ngồi bệt xuống đất khi nhìn sang bên cạnh đã phát hiện ra tôi.
Khuôn mặt tròn trịa của cô ấy rất lo lắng, "Úi! Hầu gia nói không được để phu nhân nhìn thấy!"
TÔI:"?"
Cô bé vừa dứt lời, một cánh tay vươn ra từ trong góc bên kia của tượng Phật phần cẳng tay đến cổ tay được quấn vải bó sát vào như trang phục của mấy người tập võ thời cổ đại, bàn tay túm lấy cổ áo phía sau gáy kéo cô bé về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1000-nam-tuong-phung/3321957/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.