Vài ngày sau đó, quả nhiên con người Lục Cẩn Hà cũng thay đổi, luôn ở trước mặt cô mà cưng chiều, nâng niu như báu vật. Khiến tâm tình cô không khỏi mà thay đổi theo, cảm thấy ở bên cạnh hắn quá ấm áp, cuộc đời cô như một vòng tay hắn bao lấy.
Mặc dù như thế nhưng Mộc Như Lan vẫn có chút thận trọng, sợ rằng nếu lọt vào lưới tình của hắn e rằng khó lòng mà trở ra!
Như mọi ngày, Mộc Như Lan ngồi xe bus đến Đại Học T là đúng 7 giờ 30 phút sáng.
Ting...ting... ting
Chuông điện thoại vang lên, dãy số có tên Nhược Trúc Anh hiện lên trên màn hình.
- Alo...
- Tiểu Lan, mau xuống sảnh ăn nha, tớ đợi cậu ở đây ăn sáng chung này.
- Được tớ tới liền.
Cất điện thoại vào, Mộc Như Lan nhanh nhẹn xuống sảnh ăn, đảo mắt một vòng liền nhìn thấy Nhược Trúc Anh cười hớn hở giơ tay vẫy chào cô.
Lục Cẩn Hà hôm nay cũng có việc tìm tới Đại Học T, hắn tìm bạn hữu của hắn, nghe tên kia nói anh ta đến đây để dạy sẵn tiện thu thập tài liệu. Hắn chợt nhớ là Đại Học T chính là nơi Mộc Như Lan nộp hồ sơ nhập học, hắn nhớ hôm qua cô có bảo Thương Giáo sư... Không phải là Thương Ngôn đấy chứ?
Hắn đỗ xe xong, lấy điện thoại ra gọi cho Thương Ngôn, đầu dây bên kia bắt máy:
- Lục Thiếu Gia đến rồi à?
- Lằng nhằng, xuống đây mà dắt tôi lên
- Ây da,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-lam-vo-ho/2759676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.