Đợi đến khi người con gái trong lòng thiếp đi, Mạc Tử Đằng không nói nữa. Ánh mắt lãnh khốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mỹ nhân bé nhỏ, cặp mi dài của cô run run, môi khẽ mấp máy, có vẻ như ngủ không được an giấc.
Hắn sờ nhẹ lên mặt cô, thoạt nhìn rất âu yếm nâng niu cô nhưng lại nói ra lời khiến cô tuy đang chìm trong mộng cũng phải cau mày đẹp:"Em vốn dĩ không thể yêu tôi. Bởi vì tôi không hề yêu em!"
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Lúc cô tỉnh lại đã là giữa khuya, căn phòng tối không một bóng người. Đặng Khả Nhi trở mình, phát hiện trên gương mặt vẫn còn đọng lại nước mắt, vươn tay nhẹ nhàng lau đi.
Đứng dậy bật lên công tắc đèn, cô loạng choạng bước vào phòng tắm để rửa mặt. Thoáng nhìn lên đồng hồ, hiện đã là một giờ khuya, cửa sổ mở toang ra, gió Đông Bắc thổi vào khiến cô lạnh run người. Khoác thêm cho mình một chiếc áo khoác, cô mở cửa phòng, đi tìm kiếm Mạc Tử Đằng.
Dừng chân trước cửa thư phòng, cô chắc chắn hiện giờ hắn đang ở trong đây. Bàn tay ngập ngừng đưa cao lại hạ xuống, chần chờ muốn gõ cửa phòng. Lúc sau cô hít vào sâu một hơi, gõ nhẹ ba tiếng.
Đợi một lúc không thấy ai đáp lại, Đặng Khả Nhi gõ thêm ba tiếng nữa nhưng vẫn là yên lặng. Cô nghi ngờ, không ngần ngại mở cửa ra, liền trông thấy hắn gục lên bàn kính to lớn thiếp đi.
Ánh mắt vì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149742/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.