Mạc Tử Đằng bước đến gần cô, Đặng Khả Nhi níu chặt vạt áo, hắn... là muốn làm gì?
Trong lòng không khỏi bồn chồn, mọi hôm hắn ngay cả chạm vào cánh cửa phòng cô cũng thấy vô cùng nhàm chán sao hôm nay lại đặt cả chân vào đây?
Bỗng nhiên hắn vươn hai tay dài ra ôm chầm lấy cô. Đặng Khả Nhi kinh hãi hét lên "A!" một tiếng, cả đầu liền vùi vào lòng ngực rắn chắc đầy hương thơm nam tính của hắn.
Tim cô vốn bình lặng nay vì hắn mà trở nên nhộn nhịp nhảy múa. Mạc Tử Đằng vùi đầu chôn vào sâu hõm cổ cô, cô ôm lấy hắn, trong lòng vô cùng mong chờ.
"Tử Đằng, anh có chuyện gì sao?" Đặng Khả Nhi cũng không quên hỏi hắn. Dường như hôm nay hắn cư xử rất lạ, trầm tĩnh và lạnh nhạt thường ngày lại thành một thân nhuốm đầy đau buồn.
"Liễu Kỳ, em đừng đi, đừng đi mà có được không? Anh thật sự không cần gì hết, em có thể ở lại bên cạnh anh hay không?"
Mạc Tử Đằng siết chặt vòng tay khiến cô cảm thấy hơi khó thở. Bàn tay vốn định xoa nhẹ lên tấm lưng cường tráng dừng hẳn trên không trung. Hắn nói cái gì? Hắn vừa gọi cô là cái gì? Liễu Kỳ ư?
Đặng Khả Nhi dùng sức đẩy hắn ra nhưng không hề có tác dụng, đau đớn đến khó thở. Hôm nay quả thật hắn uống quá say mới có thể nói ra những lời đã vốn chôn sâu trong lòng. Người phụ nữ đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào mà hắn sống chết đều muốn gọi tên cô ta? Đã thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-hon-nhan-tong-tai-chung-ta-khong-con-quan-he/149741/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.