Lúc chiều Ôn Thiển đi chợ mua thức ăn để về chuẩn bị bữa tối, sợ đợi đến lúc Cố Viêm tan tầm thì ngoài chợ chỉ còn thức ăn dư thừa.
Cố Viêm về đến nhà thì thấy Ôn Thiển đã chuẩn bị xong bữa ăn tối đầy phong phú, ngoài ra còn có rau khoai lang mà lúc sáng anh đã nói. Nhà hàng bên ngoài dường như không có rau khoai lang, có thể vì nó quá bình dân. Hồi còn bé Cố Viêm đã từng ăn rau mẹ nấu, từ khi mẹ đi rồi thì cũng không còn ăn nữa.
Ở quê của Ôn Thiển thường dùng mắm tôm xào với rau khoai lang tạo nên một hương vị khác. Nhưng Cố Viêm hoài niệm cách xào rau của mẹ mình, anh nói: “Lần sau đổi sang xào với chao được không?”
Ôn Thiển thấy dáng vẻ thích ăn này của cố viêm thì vội vã đồng ý: “Được nha!”
Ăn xong cơm tối, Cố Viêm thu dọn bát đũa mang đi rửa rồi về phòng làm vệ sinh cá nhân. Lúc đi ra lại phòng khách anh cũng thấy Ôn Thiển đã tắm xong, cô mặc váy ngủ hai dây có thắt lưng như ngày hôm qua. Cô đang ôm đầu gối ngồi xem ti vi, tuỳ ý búi mái tóc dài lên thoạt nhìn có hơi lộn xộn, giống như là cô đã sinh sống nơi đây rất lâu rồi.
Cố Viêm sống một mình đã nhiều năm, cũng chưa từng để người khác ở lại qua đêm trong nhà mình. Bỗng dưng có một người phụ nữ xông vào cuộc sống của anh thì thật có chút không biết làm thế nào.
“Cố Viêm, lại đây xem ti vi với em đi!” Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-gia-vo-yeu/1817903/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.