Cố Viêm là người đi theo chủ nghĩa độc thân, điều này bắt nguồn từ gia đình phức tạp của anh.
Thuở nhỏ mẹ mất, ba anh đi lấy vợ mới, không ai quan tâm. Năm đó Cố Viêm thi đại học thất thường nên không đậu vào trường tuyến một. Khi đó ba anh đều đặt tâm tư lên người con trai nhỏ mới sinh, cũng không chi một đồng nào cho Cố Viêm học đại học.
Có thể là người không có khát khao về một gia đình hạnh phúc lại trở thành người theo chủ nghĩa độc thân qua miệng người khác.
Bởi vì không muốn làm lỡ thanh xuân của các cô gái nên anh vẫn luôn độc thân.
Cố Viêm dừng xe trước cửa chung cư Lạc Nhã, Ôn Thiển uống rượu nên đi đứng có chút không vững. Cố Viêm ga-lăng xuống xe mở cửa của ghế phụ ra, đỡ Ôn Thiển xuống xe. Vốn dĩ anh định đưa cô về nhà nhưng lại bị cô từ chối.
Ôn Thiển lấy tay của Cố Viêm ra khỏi tay của mình, “Không cần đâu, em tự về là được.”
Cố Viêm nhíu mày: “Em chắc chứ?”
“Ừ, tạm biệt nha, cảm ơn anh đã đưa em về.” Sau khi Ôn Thiển nói tạm biệt thì nghiêng ngả đi về tiểu khu.
Cố Viêm nhìn bóng dáng của cô bất đắc dĩ lắc đầu rồi sau đó quay lại xe.
Vừa rồi ở trên xe, Ôn Thiển có một ý niệm nho nhỏ. Đó là Cố Viêm đưa cô về nhà, rồi cô mượn việc say rượu để gây sự, ăn Cố Viêm một cách sạch sẽ. Sau đó cứ như vậy mà ăn vạ anh, nhưng mà… cô không muốn Cố Viêm đi vào “nhà”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-ngay-gia-vo-yeu/1817893/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.