“Tôi muốn thỉnh Lạc Chủ điện hạ làm cho những lời đồn đãi về tiểu đệ của chúng tôi trong quân đội biến mất. ” An Ngô Châu tiến lên một bước nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Lạc Chủ khẽ nhíu mày.”Ý của cậu là gì?”
Mà lúc này trung tâm của những lời đồn kia lại đang ngồi trên xe chuyên dụng của mình ngẩn người.
Mở cuộc họp y sẽ không đi mà chiến trường thì lại càng không thể đi.
Trước khi y rời đi, lão sư đã đặc biệt dặn dò, nhiều tu luyện, nếu như không cần thiết thì không được tham chiến. Tu vi của y bây giờ quá cao, vô cùng không phù hợp với tuổi tác. Nếu như không thể tiêu diệt địch chỉ trong một đòn thì sẽ để lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Thiên âm, không thể tiết lộ dễ dàng. Lúc gần đi cổ họng của y lại bị phong ấn, trừ phi đến thời điểm then chốt còn không thì không được cởi bỏ phong ấn.
Chuyện làm cho Chu Mộ Nhiên phát sầu không phải là chuyện này mà là một chuyện khác.
Khi đến thế giới này, y không đi qua kẽ hở Minh giới, y cũng không biết đã xảy ra biến cố gì, y chỉ lo lắng chuyện lão công nhà mình có ở trong thế giới này không.
Mấu chốt là Đậu Xanh cũng không biết đi nơi nào, rốt cục là đã bị tách ra từ bên ngoài thế giới này hay là đến thế giới này rồi mới bị tách ra.
Điều làm cho Chu Mộ Nhiên phiền muộn chính là y cảm giác được Lạc Chủ hẳn là ái nhân mà y muốn tìm.
Thế nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-loai-phuong-phap-nghien-ep-pham-nhan/1565800/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.