Tô Diệc Nhiêm ngồi ghế sau, nhìn cảnh vật đang bị đẩy lùi lại qua ô cửa kính màu đen nhẹ.
Người người đông đúc trên con phố, cây cối xanh màu lá ngọc, con đường phía trước dài hun hút...
Chiếc xe lao như bay trên tuyến đường nhộn nhịp, chẳng mấy chốc đã dừng lại trước cửa một công ty.
Cô thò đầu bước xuống.
...Thì ra công ty của tập đoàn Dương thị lại to như thế này sao? Cô nhìn cảnh vật trước mắt mà bồi hồi không tin.
- Tiểu thư, mời cô theo tôi.
Cô tỉnh lại sau cơn mơ màng, vội theo bước chân của người trước.
Toàn bộ ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Tô Diệc Nhiêm, cô cũng chỉ biết cúi đầu mà cố tình không để ý tới bọn họ.
...
- Giám đốc có dặn tôi là chỉ cần đưa cô đến đây, giờ cô bước vào căn phòng này là được.
Trợ lý K lên tiếng.
" Được...được rồi, cảm ơn anh rất nhiều. " - cô vừa nói vừa mở nhẹ cánh cửa phòng rộng lớn ra.
- A... Lâm Nghiêu.
" Cô tới hơi bị muộn nhỉ? " - Anh chau mày nhìn đăm chiêu về phía cô.
Chưa kịp để cô đáp lại, anh ngoắc tay: " Lại đây."
Cô nhanh chân bước tới chỗ anh, nhẹ nhàng kéo chiếc ghế đối diện rồi ngồi xuống.
- Thư kí để lo cho công việc của tôi, đặc biệt không được hé một lời nào nói ra cô là vợ của tôi. Nếu không tôi sẽ giết chết cô.
Anh lạnh giọng, đôi mắt sâu hút, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-lan-noi-yeu-anh/2812749/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.