Tất cả người hầu trong nhà vội vã xếp hàng trước cửa. Người nào cũng nhắm chặt mắt, cúi đầu sát cằm. Hai vợ chồng trung niên hiên ngang bước vào. Nàng mặc kệ Minh Phong và Quốc Đại đều đứng lên chào, một mình ngồi trên ghế, bình thản liếc mắt đánh giá. Nụ cười tươi như hoa, vỗ tay thay cho lời chào mừng. Nàng từ từ bước đến gần họ, hân hoan mở lời:
- Cha mẹ không cần phải tỏ ra nghiêm túc như vậy đâu ạ. Con nghe nói gia đình mình không hay nói chuyện với nhau nhỉ? Hôm nay nên là một ngày vui mới phải.
Hàn Liên Sắc nghiêm mặt nhìn nàng, lạnh giọng đáp:
- Hàn gia không chứa chấp những kẻ nhàn rỗi, suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào thứ vô bổ. Biết thân biết phận đi.
Bà ta cố tình đụng vai nàng, bước qua. Nàng quay người lại đuổi theo, vui vẻ bám tay Liên Sắt, thân thiện nói:
- Mẹ đừng lạnh lùng như vậy chứ. Con mới hoàn thành bức tranh về một đôi vợ chồng và cô con gái bé nhỏ của họ đó. Mẹ muốn xem không ạ?
Liên Sắt tức giận hất nàng ra, đưa tay cao, dồn lực nhắm vào nàng. Nhưng Hàn Minh Quốc lại đột nhiên bắt tay bà ta lại, khó chịu lên tiếng:
- Đều là gia đình, không được dùng vũ lực. Mau vào bàn đi.
- Phải đó mẹ, đừng nóng tính vậy chứ.
Nàng nhanh chân chạy đến chỗ của Liên Sắt kéo ghế, rồi vòng lại dìu bà vào chỗ. Trước khi về chỗ của mình, nàng ghé sát tai bà, nói nhỏ: “Bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-diem-truoc-khi-yeu/2863635/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.