Thẩm Dĩnh cười gật đầu: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, thời gian cũng không còn sớm nữa, thím đi về nghỉ ngơi đi."
Lúc này thím Lâm mới đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
Nhìn bóng lưng bà ta biến mất ở cửa ra vào, Thẩm Dĩnh hơi bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn người đàn ông từ đầu đến cuối không nói một lời: "Vừa rồi sao anh không nói câu nào thế?"
"Anh thấy em nói rất tốt, chuyện của mấy người phụ nữ anh xen vào làm cái gì." Lục Hi không có biểu lộ gì, tiếp tục cúi đầu xử lý công việc của mình.
Thẩm Dĩnh không khỏi ghé mắt: "Anh cũng không có gì muốn nói sao?"
"Anh á?" Lục Hi dừng tay lại, cười yếu ớt nhìn qua: "Em muốn nói cái gì?"
"Thím Lâm đã làm việc cho chúng ta nhiều năm như vậy, là một người người chính trực thiện lương, làm việc cũng để cho người ta rất yên tâm, bây giờ muốn xin nghỉ cũng là vì sợ chúng ta cảm thấy không tiện, anh không cảm động sao?" Cô thấy sao người này chẳng có biểu lộ gì.
"Hay là đàn ông các anh đều như thế này?"
"Thế nào?"
"Thì... Chẳng để chuyện gì ở trong lòng."
Lần này Lục Hi lại bật cười, bị cô chọc cho cười: "Em đang muốn nói anh vô tình?"
"... Em không có ý này."
Người đàn ông từ trên ghế đứng dậy, đi đến trước mặt cô, thấp giọng hỏi: "Công việc xử lý xong chưa?"
Thẩm Dĩnh ngửi thấy mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái sau khi tắm rửa xong ở trên người anh, ở chung đã lâu, chỉ nhìn một ánh mắt biết đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282936/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.