Thẩm Tiếu gật đầu, biểu hiện trên mặt hết sức nghiêm túc, dáng vẻ giống như người lớn: "Con biết rồi ba."
"Nếu như có chỗ nào cảm thấy không tiện thì nói cho ba biết."
Bé con ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng."
"Còn nữa" Lục Hi suy nghĩ một chút, câu nói này từ lúc ở trong toilet đi ra cho tới bây giờ vẫn luôn quanh quẩn ở bên miệng anh, suy nghĩ thật lâu cuối cùng anh vẫn quyết định nói ra: "Nếu con lại nghe thấy những người khác nói với con không lịch sự thì nói cho ba biết, ba sẽ ra mặt cho con."
Trên phương diện giáo dục trẻ nhỏ này Lục Hi cũng không phải rất am hiểu, lần đầu tiên làm cha mẹ trong cuộc đời nên anh cũng không ngoại lệ, cuộc sống thuở nhỏ của anh cũng không phải vô cùng trọn vẹn cho nên trong chuyện giáo dục trẻ nhỏ này, phần lớn là do Thẩm Dĩnh chủ đạo.
Anh sợ mấy hành vi của mình sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt cho con và cũng không muốn để Thẩm Tiếu lớn lên trở thành một người có tính cách cứng rắn như mình nên dứt khoát không tham dự quá nhiều vào chuyện đó, càng nhiều hơn chính tạo nên sự tự tin cho Thẩm Tiếu, trừ cái đó ra phần lớn đều là do Thẩm Dĩnh phụ trách.
Chỉ là thông qua chuyện hôm nay anh chợt phát hiện ra rằng có nhiều khi rất nhiều chuyện mà người làm mẹ không thể giải quyết được mà cần người làm ba như anh đứng ra.
Con trai của Lục Hi anh, ai dám bắt nạt?
Có lễ phép, có giáo dục không có nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282935/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.