Đó là loại tâm trạng gì nhỉ?
Giống như là một đoá hoa mà mình muốn hái, mỗi lần trước khi ra tay đều do dự xoắn xuýt không nỡ, nhưng vào giờ phút quan trọng, nó lại bị người ta hái đi ngay trước mắt của mình.
Bùi Dục làm sao mà không tức giận cho được?
Không những tức giận, mà còn phẫn nộ, hận không thể trực tiếp lóc da rút gân của hai người kia.
Sắc mặt anh đáng sợ như vậy, người trong phòng bao chỉ cần không bị mù thì đều có thể nhìn ra được, đặc biệt là khi anh đi về phía Tịch Giai Giai, hơn nữa còn tận tay kéo cô vào trong lòng của mình.
Sắc mặt hai người đàn ông đó càng hoảng sợ hơn, hối hận đến chết đi được.
“Là ai ra tay?” Khẩu khí thanh lãnh, vừa mở miệng chính là thái độ chất vấn.
Hai người đó không có ai dám đứng ra cả, Bùi Dục đã quá quen với mấy kẻ nhát gan dám làm nhưng không dám nhận này rồi: “Không ai nói đúng không? Được thôi, vậy thì tôi sẽ đưa tất cả các người đi, hỏi từng người một, hỏi không ra thì chưa xong.”
Nghe thấy câu này xong, những người khác mới đầu còn kiên định muốn giấu diếm giúp bạn của mình đã bắt đầu lay động rồi, dù sao người này cũng không phải là ai khác mà chính là Bùi Dục a, lời mà anh nói 100% không phải là uy hiếp, anh có thể nói như vậy chính là có thể làm như vậy.
Nếu như thật sự bị đưa đi, còn không biết chừng là sẽ xảy ra chuyện gì đáng sợ nữa kìa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282827/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.